Mời cu Lờ làm thủ tướng
Tối qua đi uống rượu về, mò vô nhà bác Ba Sàm thấy tin ông Philipp Roesler là người gốc Việt đầu tiên trong nội các Đức, sướng rêm, máu tự hào dân tộc nổi lên, dù đã say vẫn nốc hết ly rượu to, hút hết nửa bao thuốc mới chịu lên giường. Lên giường rồi vẫn không ngủ được, cứ nghĩ vẫn vơ, giá mình là bố Philipp Roesler, nghe tin này thì sẽ thế nào nhỉ? Mới nghĩ đến thế đã nước mắt dàn dụa.
Philipp Roesler phiên âm ra tiếng Việt là Phi lip Rơs lờ,
người Việt mình thích nói tắt, gọi là cu Lờ cho nó đậm đà bản sắc dân
tộc. Cu Lờ máu Vịêt toàn tòng, mới 36 tuổi đã làm bộ trưởng của một nước
to đùng, dù biết bộ trưởng nước tây hôm nay nhậm chức hôm sau có thể
mất chức, chứ không phải như ta, đã lên đến chức đó rồi thì cứ nhè vinh
hoa phú quí mà thẳng tiến, thì cũng cứ sướng cái đã.
Mới hay cái môi trường nó quan
trọng đến thế nào. Hoàn cảnh như cu Lờ nếu ở ta giỏi lắm cũng chỉ được
như bác sĩ Sao Hồng ở Nha Trang, ngày đi rạch bụng người tối lên blog
tán gái, thế là oách lắm rồi. Cái chân Viện trưởng cũng chả có, đừng nói
Bộ trưởng y tế, còn khuya.
Ở ta xem lý lịch, giá quê Cần
Thơ, Bến Tre thì còn hy vọng chứ Khánh Hoà thì kẹt rồi, lại còn không
cha không mẹ, không họ hàng thân thích, nói chuyện làm bộ trưởng khác
nào đơm đó ngọn tre. Còn bảo làm bộ trưởng lúc 36 tuổi thì có đánh chết
cũng chẳng dám mơ.
Tuổi ấy xưa Võ đại tướng đã làm
bộ trưởng, xa hơn nữa cụ Trần Phú làm tổng bí thư lúc 24 tuổi, nhưng cái
thời ấy đã đi vào dĩ vãng, ít có cơ may quay trở lại. Bây giờ nghe ông
Hoàng Trung Hải 46 tuổi làm phó thủ tướng ai ai cũng mắt trợn mồm há,
nói trẻ quá trẻ quá. Đừng nói 46 tuổi, năm sáu mươi tuổi vẫn cứ còn là
trẻ, đến tuổi đái ướt quần rồi vẫn cứ còn trẻ như thường.
Thiên hạ bàn tán cả tháng nay về
một ông nào đấy nói chỉ có tiến sĩ mới có khả năng đột phá tư duy. Chả
biết tiến sĩ có đột phá tư duy hay không chứ tuổi trẻ có khả năng đột
phá tư duy là cái chắc. Mình từ khi lớn khôn đến giờ đã hơn ba mươi năm,
năm nào cũng nghe trên hô hào trẻ hoá trẻ hoá, trẻ hoá thế nào mà lực
lượng đái ướt quần ngày càng phát triển rầm rộ, ghế nhỏ ghế to không chỗ
nào là không có mấy ông đó chiếm giữ.
Mình uống rượu tán phét với
mấy ông tổ chức, nói các ông tuyển cán bộ đừng có nhìn vào lý lịch, thời
buổi chia tỉnh nhập tỉnh tùm lum, khai lại cái tuổi có gì là khó. Các
ông cứ lùa tất cả vào toilet bảo đái, cứ ông nào đái ướt quần thì cấp
ngay sổ hưu. Làm thế thật kiên quyết, bảo đảm có ít nhất 60% ghế trống
dành cho tuổi trẻ.
Nói thật giá nước ta có vài mươi anh như Philipp
Roesler , kẹt lắm thì năm bảy anh cũng được, giữ những vị trí quan
trọng thì đất nước mình chắc sẽ khá lên nhiều. Một ông nhà văn nói chơi
vui, nói lãnh đạo nước mình không có ai để mình gọi bằng thằng cả, toàn
phải gọi bằng anh bằng ông bằng cụ, chán mớ đời.
Nghĩ đến đây bỗng nhiên mơ mình
có cái quyền tuyển chọn lãnh đạo, lập tức chạy sang Đức gặp cu Lờ, nói ê
cu, mày về giải quyết vụ Bauxite Tây Nguyên thật ngon lành, tao cho mày
làm thủ tướng. Mày làm thủ tướng 5 năm nếu tham nhũng nước mình không
còn là quốc nạn thì mày ưa gì làm nấy, tụi tao sẽ nhất tề gọi mày là Anh
giai dân tộc, gọi thế cho nó máu.
Mơ thế thôi, chả chắc cu Lờ nó
chịu nghe cho, dù gì đầu gà tây còn hơn má lợn ta. Vả lại cu Lờ có tài
đến giời mà chạy đâu cũng đụng phải 16 chữ vàng thì làm được cái gì tốt.
Nói thế để thông cảm sâu sắc với thủ tướng đương nhiệm, tuyệt không có ý
gì khác, xin thành thật khai báo .
“Ở ta xem lý lịch, giá quê Cần Thơ, Bến Tre thì còn hy vọng chứ Khánh Hoà thì kẹt rồi, lại còn không cha không mẹ, không họ hàng thân thích, nói chuyện làm bộ trưởng khác nào đơm đó ngọn tre. Còn bảo làm bộ trưởng lúc 36 tuổi thì có đánh chết cũng chẳng dám mơ.”
Tôi cũng “đánh chết chẳng dám mơ” như bọ. Vì:
Nhớ hôm lâu xem “Cuộc đời và sự nghiệp nhóm “hạt giống đỏ”: 100 “hạt giống đỏ” được lựa chọn kỹ càng trong số hàng ngàn con em của những chiến sỹ cách mạng đã từng được lựa chọn để đưa sang Trung Quốc học tập từ những năm trước đó, ngày 10/9/1954 đã được đến Moskva học tập.
Khi hỏi, được đào tạo bài bản như vậy, vừa “hồng”, lại vừa “chuyên”, có bao nhiêu người thành đạt trên con đường quan lộ? Họ có vẻ lúng túng và chỉ đưa ra được vài cái tên như: Hoàng Đức Nghi, Bộ trưởng Chủ nhiệm Ủy ban các vấn đề dân tộc; Hồ Anh Dũng, Tổng Giám đốc Đài truyền hình Việt Nam.
Còn cu Lờ, một hạt bụi trong cô nhi viện chứ đâu là một hạt giống, lại càng không phải là hạt giống đỏ, thì đúng là “ nói chuyện làm bộ trưởng khác nào đơm đó ngọn tre.”
Vậy mà người ta “đơm đó ngọn tre” lại được cá mới thật lạ.
Phải chăng vì cu Lờ tuy sinh tại Khánh Hoà, Việt Nam nhưng khi mới còn chín tháng tuổi ở 1 cô nhi viện công giáo, cu đã được trở thành một người Tây Đức gốc Viêt cho đến khi bức tường Béc linh sụp đổ thì thành người Đức gốc Việt!