VẪN CHƯA HẾT THÁNG CÔ HỒN
Còn 12 ngày nữa mới hết tháng cô hồn. Trưa chiều đi qua vài con đường vẫn thấy người dân cúng kiếng, mở CD đọc kinh Vu lan, đốt vàng mã .
Nghe đọc Kinh Vu Lan, thấy có đoạn này thật kinh dị về những hình ảnh báo hiếu :
Ví có người gặp cơn gió rét
Nuôi song thân dâng hết thân này
Xương nghiền thịt nát phân thây
Trải trăm ngàn kiếp ân đây chưa đồng!
Ví có người vì công sanh dưỡng
Tự tay mình khoét thủng song ngươi
Chịu thân mù tối như vầy
Đến trăm ngàn kiếp ân này thấm đâu!
Ví có người cầm dao thiệt bén
Mổ bụng ra rút hết tâm can
Huyết ra khắp đất chẳng than
Đến trăm ngàn kiếp thâm ân đâu bằng!
Ví có người dùng ngàn mũi nhọn
Đâm vào mình bất luận chỗ nào
Tuy là sự khó biết bao
Trải trăm ngàn kiếp không sao đáp đền!
Ví có người vì ân dưỡng dục
Tự treo mình cúng Phật thế đèn
Cứ treo như vậy tròn năm
Trải trăm ngàn kiếp ân thâm chưa đền!
Ví có người xương nghiền ra mỡ
Hoặc dùng dao chặt bửa thân mình
Xương tan thịt nát chẳng phiền
Đến trăm ngàn kiếp ân trên chưa đền!
Ví có người vì công dưỡng dục
Nuốt sắt nóng thấu ruột thấu gan
Làm cho thân thể tiêu tan
Đến trăm ngàn kiếp thâm ân chưa đền!…
Hay những đoạn miêu tả cảnh tra tấn tội nhân ở Thập Điện Diêm Vương:
Trong ngục này hằng ngày lửa cháy
Đốt tội nhơn hết thảy thành than,
Có lò nấu sắt cho tan
Rót vào trong miệng tội nhơn hành hình
Một vá đủ cho người thọ khổ
Lột thịt da đau thấu tâm can,
Lại có chó sắt rắn gang
Phun ra khói lửa đốt đoàn tội nhơn,
Ở trong ngục có giường bằng sắt
Bắt tội nhơn nằm khắp đó xong
Rồi cho một ngọn lửa hồng
Nướng quay chúng nó da phồng thịt đau,
Móc bằng sắt, thương đao gươm giáo
Trên không trung đổ tháo như mưa
Gặp ai chém nấy chẳng chừa
Làm cho thân thể nát nhừ như tương…
Những hình phạt vô phương kể hết
Mỗi ngục đều có cách trị riêng
Như là xe sắt phân thây
Chim ưng mổ bụng, trâu cày lưỡi le
Chớ chi đặng chết liền rất đỡ
Vì nghiệp duyên không nỡ hành thân
Ngày đêm chết sống muôn lần
Đến trăm ngàn kiếp không ngừng một giây!
Đọc những câu kinh này không ra khỏi cõi vô minh mà có cảm giác càng rơi vào vô minh bởi ở đó chỉ có bạo lực và chết chóc. Vì sao đây?.
Rằm tháng Bẩy vừa qua, trên mạng thấy nhiều đoạn clip cho ta thấy khi người nhà chưa kịp thắp hương thì bao nhiêu đồ cúng đều bị những người đứng xung quanh lao vào tranh cướp.Cả trăm người lao vào tranh cướp, suýt ẩu đả vì giật tiền cúng cô hồn.
Tại TP HCM, nơi rất coi trọng lễ cúng cô hồn nên mâm cúng thường có nhiều tiền, vật dụng giá trị. Lợi dụng tín ngưỡng của người dân, nhóm “cô hồn sống” đã tụ tập về đây để đi giật đồ cúng rất bài bản rồi đem đi bán. Các nhóm “cô hồn sống” đã dùng xe gắn máy quần thảo tại các tuyến đường mà hàng năm người dân cúng lớn sau đó gọi điện thoại cho nhau để cùng nhau giật. Khi gia chủ vừa bày biện lễ vật, các nhóm chia nhau nhắm vào những “vật phẩm” có giá trị rồi giành giật nhau gây náo loạn đường phố.
Một nắm tiền trên tay của gia chủ rải xuống, rồi đến nắm thứ 2 thì tất
cả mọi người bên dưới đã quỳ hoặc khom xuống đất để nhặt tiền.
Nếu ai nhanh tay hoặc tinh mắt ở thì nhảy lên hoặc lấy nón hứng tiền.
Nếu ai nhanh tay hoặc tinh mắt ở thì nhảy lên hoặc lấy nón hứng tiền.
Những món cúng cướp được như gà, vịt, lợn quay… sẽ được các đối tượng bán lại cho các quầy bánh mì, quán ăn. Còn những đồ vật có giá trị cướp được cùng với mâm cúng như mâm, lư đồng được họ bán cho các tiệm lư đồng, tạp hóa. Hôm nào có mâm cỗ đầy, bọn chúng có thể kiếm được bạc triệu. Ngay cả tiền rải trong lễ cúng chỉ là tiền lẻ, đồ cúng trong mâm chỉ là ít trái cây, kẹo bánh nhưng họ vẫn quyết liệt cố lấy, cố giật cho bằng được. Để đựng được nhiều, có người còn cầm bịch nilon to.
Có người đã cảm thán kêu lên: “Cô hồn giật cô hồn ở tháng cô hồn trên đất nước lắm cô hồn”!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét