MẤY
CẢM NGHĨ CUỐI NĂM VỀ TRANG VĂN NGHỆ QUẢNG TRỊ - Tùy bút Nguyễn Bàng (Sài Gòn)
Đặng Xuân XuyếnLeave a Commenthttp://dangxuanxuyen.blogspot.com/2018/12/may-cam-nghi-cuoi-nam-ve-trang-van-nghe.html
MẤY CẢM NGHĨ CUỐI NĂM VỀ
TRANG
VĂN NGHỆ QUẢNG TRỊ
(Tác giả Nguyễn
Bàng)
|
Chỉ còn vài ba
ngày nữa là năm 2018 sẽ hết và năm mới 2019 sẽ bắt đầu. Vậy là sắp hết một năm
tôi thường xuyên đọc Văn Nghệ Quảng Trị, một trang mạng THUẦN TÚY VĂN HỌC NGHỆ
THUẬT CỦA NGƯỜI QUẢNG TRỊ VÀ NGƯỜI YÊU MẾN QUẢNG TRỊ.
Những nhà sáng
lập trang web đã chọn hình một hình ảnh đầy ý nghĩa làm trang bìa cho tờ báo.
Đó là bức hình thành cổ Quảng Trị khiến vừa nhìn thấy, người đọc đã nhớ ngay ra
đây là một toà thành đã được xây dựng từ đầu thời vua cha Gia Long
nhà Nguyễn, rồi tiếp theo là vua con Minh Mạng, ban đầu đắp bằng đất đến năm
1837 thì mới được xây bằng gạch.Trong lịch sử thời phong kiến, thành Quảng Trị
là là trung tâm chính trị, kinh tế, quân sự của tỉnh Quảng Trị, là tiền đồn
quân sự quan trọng bảo vệ kinh đô Phú Xuân - Huế từ phía Bắc.
Không chỉ thế,
bức hình còn nhắc nhớ mọi người: Khu di tích Thành cổ Quảng Trị được xem là nghĩa
trang liệt sỹ quốc gia thứ 3 của tỉnh Quảng Trị. Nơi đây, hàng vạn những người
con trên khắp mọi miền đất nước đã ngã xuống trong trận đánh ác liệt 81 ngày
đêm mùa hè đỏ lửa năm 1972. Được xếp hạng di tích quốc gia đặc biệt vào năm
2013 và hiện nay được xem là điểm đến tâm linh hằng năm thu hút hàng triệu lượt
khách du lịch đến thăm viếng tri ân các Anh hùng liệt sỹ đã hy sinh cho sự
nghiệp giải phóng, thống nhất đất nước.
Bởi vậy dòng chữ
nêu rõ tôn chỉ và mục đích của Văn Nghệ Quảng Trị là: THUẦN TÚY VĂN HỌC NGHỆ
THUẬT CỦA NGƯỜI QUẢNG TRỊ VÀ NGƯỜI YÊU MẾN QUẢNG TRỊ là một slogan
đã được chắt lọc kỹ càng rất đúng và rất hay.
Năm 2018, Văn
Nghệ Quảng Trị cũng đã tròn 10 năm đến với bạn đọc trong và ngoài nước.
Nhìn vào Thư
viện Tác giả và Thể loại, bạn sẽ ngợp mắt trước các con số thống kê dày đặc
nhưng rất khoa học. Có đến cả nghìn tên tác giả có mặt ở khắp ba miền đất nước
và cả hải ngoại như Mỹ, Đức, Pháp, Anh, Úc…gửi bài về cho Văn Nghệ Quảng Trị.
Cho đến nay, tờ báo đã đăng tải tới trên 7000 bài thơ, trên 500 bài bình thơ,
trên 500 truyện ngắn và hàng trăm các bài khác thuộc nhiều thể loại như tản
văn, tạp bút, tuỳ bút, hồi ký, phiếm đàn, phiếm luận, phỏng vấn, sưu tầm. Không
chỉ thế, Văn Nghệ Quảng Trị còn đưa lên khá nhiều bản nhạc và video clip nghe
nhìn rất bổ ích và lý thú. Đúng là một thực đơn phong phú của văn chương nghệ
thuật chứng tỏ những người phụ trách biên tập rất có tay nghề làm báo và đã bỏ
nhiều công sức để đưa các bài đó lên trang báo bền bỉ suốt 10 năm qua nói chung
và năm 2018 nói riêng.
Bạn đọc hẳn sẽ
vô cùng khâm phục sức viết dồi dào của nhiều tác giả khi nhìn vào số bài của họ
đã đăng trên Văn nghệ Quảng Trị như: Chu Vương Miện (gần 500 bài), Trúc Thanh
Tâm (trên 400 bài), Châu Thạch, Huy Uyên (trên 300 bài), Nguyễn Khôi, Đặng Xuân
Xuyến, Hoàng Yên Lynh, Trần Mai Ngân (trên 200 bài),… Nhà văn Nguyễn Khắc Phước và Nhà thơ Phú
Đoàn (La Thuỵ) mặc dù rất bận với công việc biên tập cho Trang nhà, mỗi người
cũng có trên dưới 100 bài viết.
Tuy theo tôn chỉ
Thuần tuý văn học nghệ thuật nhưng các bài đã đăng trên Văn Nghệ Quảng Trị cho
ta thấy các tác giả không hề coi văn chương là một thú chơi, chạy theo thế giới
mộng tưởng, thoát li, chơi vơi trong tháp ngà, chỉ chú trọng tới vẻ đẹp ngôn
từ, vẻ đẹp của chữ nghĩa mà tất cả đều đã không làm ngơ trước những sự kiện
đang diễn ra quanh mình, thực hiện được chức năng chân chính của ngòi bút là
phản ánh cuộc sống, chú tâm tới hiện thực đời sống đang diễn ra với bao lo toan
về sự bình yên, thịnh trị và phồn vinh của trăm họ, tôn lên cái cao đẹp của
cuộc sống và con người, phê phán những cái xấu cái ác, đặc biệt là cái xấu cái
ác của bọn sâu mọt hôm nay trong xã hội để bảo vệ con người và cuộc
sống. Họ viết về họ và những người dân quanh họ sống, làm việc, yêu thương, căm
ghét, đau khổ, hy vọng và mơ ước…Trong số cả ngàn cây bút có bài trên Văn nghệ
Quảng Trị, có tác giả đã thành danh nhà văn nhà thơ, nhà biên khảo…, cũng có
tác giả đang chỉ là người viết. Dù đã hay chưa thành danh nhà này nhà kia, hiển
nhiên tất cả họ đều là những người yêu Văn nghệ và yêu Trang Văn nghệ Quảng Trị
và cùng chung nhau cái căn “dính vào duyên bút mực” như Nguyễn Bính
thuở xưa đã từng nói. Không ai bắt họ viết nhưng trái tim họ đòi hỏi họ phải
viết về những cái tốt, cái xấu của con người và xã hội để hướng con
người tới cái chân- thiện- mĩ.
Để khỏi phải tra
cứu thư viện hàng ngàn bài, ta chỉ cần đọc các tiêu đề một số bài gần đây sẽ
thấy ngay điều đó: Ký hoạ một nông trường, (Lê Thiên Minh Khoa) Ở bệnh viện,
Hồi ức năm tháng (Hoàng Yên Lynh), Về lại Tuy Hoà
(Huy Uyên), Dòng xoáy cuộc đời, Lần trở lại Củ Chi
(Trúc Thanh Tâm), Cảm nhận về địa danh ở vùng đất Lagi
(Bình Thuận) khi đọc tập sưu khảo “La Gi đất xưa…của Phan Chính (La Thuỵ), Chuyện
quê, Bạn quan, Quê nghèo (Đặng Xuân Xuyến)…
Nói đến trang
Văn Nghệ Quảng Trị mà không nói tới những người đã sáng lập và chăm lo cho
trang web thì thật đáng trách. Theo lời nhắn ở đầu trang:
Thư từ, bài vở
xin gởi về 1 trong 3 hộp thư sau:
ngkhacphuoc@gmail.com,
phudoan56@gmail.com,
vanngheqt@gmail.com
Tôi nghĩ rằng
bác ngkhacphuoc là nhà sáng lập trang web, nhưng đồng thời biết kết hợp chặt
chẽ với bác Phú Đoàn làm hai cây bút biên tập chính cho Văn Nghệ Quảng Trị.
Suốt một năm qua tôi và hàng trăm bạn đọc luôn nhận được, khi mỗi ngày, khi hai
ba lần mỗi tuần những lời thư rất quen thuộc và chân tình như sau để biết trang
web vừa cập nhật bài mới:
THƠ VĂN MỚI ĐĂNG
TRÊN VNQT
Phu Đoan
tới …
MỜI XEM:
……………
Qua những email
này ta thấy công sức của bác Phú Đoàn cần mẫn chăm lo cho trang Văn nghệ Quảng
Trị và ân cần chăm lo cho bạn đọc là rất lớn và rất đáng trân trọng.
Bên cạnh trang
Văn nghệ Quảng Trị, bác Phú Đoàn còn mở thêm một trang web cá nhân: BÂNG
KHUÂNG (http://phudoanlagi.blogspot.com/)
Trang web này
đưa các bài viết hiện lên trên một cái nền toàn gam màu xanh hoặc đen nhạt, khi
thì đăng bài mới riêng biệt nhưng hầu hết là đăng lại các bài đã đăng trên Văn
Nghệ Quảng Trị mà nội dung đều dẫn người đọc đến những cảm xúc bâng khuâng buồn
thương, tiếc nhớ lâng lâng trong lòng dạ. Chẳng hạn như gần đây, đọc xong bài “Cây Phiền Muộn” của
Trần Mai Ngân, tôi cũng thấy trong lòng mình “một sự trống
vắng... và một nỗi buồn không thôi.” như câu thơ kết. Hay khi đọc và
nghe xem clip “Trường học cũ, ơi 10A3” thơ La Thuỵ do
chính tác giả diễn ngâm, lòng tôi bỗng dạt dào nỗi bâng khuâng nhớ về những
ngôi trường cũ một thuở đã đến với đời mình. Hoặc đọc xong bài ĐỂ HIỂU NGHĨA
CÂU NHẠC CỦA TRỊNH CÔNG SƠN của Hoàng Đằng rồi Nguyên Lạc thì đúng là lòng mình
bâng khuâng đứng giữa không phải là hai mà đến ba bốn cách hiểu khác nhau,
không biết chọn cách nào cho phải?
Nhân đây cũng
xin nói, bác Phú Đoàn, một trong hai cây bút biên tập chính trang Văn nghệ
Quảng Trị thật là một người đa tài. Đang là nhà thơ La Thuỵ, Phú Đoàn thoắt bỗng biến
thành nghệ sĩ La Thuỵ diễn ngâm các khúc ca hoặc các bài thơ với một chất giọng
ấm áp và đầy truyền cảm.
Tôi có giới
thiệu cho ông bạn hàng xóm biết trang Văn nghệ Quảng Trị. Ông nói ông rất thích
đọc nhưng có chút băn khoăn:
- Bài nào cũng
có chân dung tác giả. Đó là một việc làm vừa thể hiện sự trân trọng người viết
vừa gợi mở cho người đọc hình dung được văn và người một cách tế nhị. Nhưng nếu
có thêm được hình ảnh minh hoạ cho bài viết, nhất là các bài thơ và truyện ngắn
thì thật là hoàn mỹ. Tôi có cái thú là xem minh hoạ trước (nếu có) rồi mới đọc
bài viết. Nhưng tôi biết yêu cầu của tôi là quá cao vì trang web ngồn ngộn bài
vở gửi về như thế thì thì giờ đâu cho các nhà biên tập tìm được đủ hình ảnh để
minh họa cho từng bài.
Rồi ông bảo tôi:
- Hiện nay,
nhiều người đọc đang thực sự chán ngấy với nhiều tờ báo giấy thuộc loại hình
Văn nghệ trên cả nước kể cả tờ Văn nghệ của Hội Nhà văn Việt Nam có một lịch sử
vẻ vang từ 1948 với cái tên khai sinh Tạp chí Văn nghệ, tập hợp hầu hết văn
nghệ sĩ tên tuổi thời tiền chiến và một số mới gia nhập và suốt nhiều chục năm
sau được mọi tầng lớp độc giả trên cả nước mua và đọc thì giờ đây do giá báo
tăng do bài đăng trên báo kém chất lượng nên ế ẩm đến nỗi Hội Nhà văn phải đặt
mua 1.000 tờ cho khoảng 1.000 hội viên của mình, khiến Hội nợ nần cả tỷ đồng
mỗi năm vì không thanh toán được. Đã thế, Văn Nghệ lại dở chứng đăng một số tác
phẩm đã gây bão dư luận trên công luận và mạng xã hội mà điển hình là truyện
ngắn “Bắt đầu và kết thúc” của Trần Quỳnh Nga ca
ngợi một kẻ bán nước, và thi vị hóa "tình yêu" của một công chúa Đại
Việt với một tướng giặc nhà Nguyên là điều không thể chấp nhận được!
Văn thơ trên báo
giấy thì như thế. Văn thơ trên mạng bao gồm thơ văn “Blog” và thơ văn “Phây”
thì chất lượng chưa cao vì là một đám đông chưa được sàng lọc nên “thượng vàng
hạ cám” đều có hết. Đã vậy, nhiều khi người ta cũng hay làm vừa lòng nhau, đưa
lên nhiều lời khen để vui lòng nhau trong khi người viết có quyền xoá đi hoặc
giữ lại đôi ba cái comment tự lựa chọn dẫn đến trường hợp một số tác giả ngộ
thì nhận về văn chương và người đọc thì khó bề khẳng định đâu là hay thật, đâu
là dở thật.
Trong bối cảnh
ấy, Văn nghệ Quảng Trị với 10 năm đồng hành cùng hàng triệu lượt người đọc thật
đáng là một trang văn nghệ đáng đọc!
Tôi cảm ơn ông
hàng xóm đã chia sẻ những cảm nhận đó với tôi.
Trước thềm năm
mới 2019, đưa lên vài dòng cảm nghĩ chân thật này về trang Văn nghệ Quảng Trị,
xin được coi như đây là mấy bông hoa tươi đẹp nhỏ bé tặng trang nhà, tặng những
nhà sáng lập, những nhà biên tập một trang văn nghệ đáng đọc, tặng những người
yêu Văn nghệ và yêu Quảng Trị đã cùng nhau đọc trang web nhiều năm qua.
Chúc tất cả
chúng ta một năm mới đầy hạnh phúc, viết khoẻ viết hay, đọc nhiều, đọc kỹ.
Mời
thư giãn với nhạc phẩm EM CÓ VỀ QUẢNG TRỊ VỚI ANH KHÔNG
của
Nguyễn Phú Quang, qua tiếng hát Trần Nhật Thanh:
NGUYỄN
BÀNG
Địa chỉ: Thành phố Sài Gòn
Email:
bnguyen37@gmail.com
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét